Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Con Đường Đến Thế Giới Hòa Bình, Phần 6/6

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Có ai khác bị (muỗi) chích không? (Dạ có.) Bao nhiêu người? Giơ tay lên. Bao nhiêu người đã bị muỗi chích? Giơ tay lên tôi xem. Ừ, được rồi, vậy là mỗi người đều có phần. Bao nhiêu người không bị muỗi chích? Giơ tay lên tôi xem. Ồ, cũng khoảng chừng đó. Thật kỳ lạ, tại sao muỗi không thích quý vị? Nhưng để tôi nói cho quý vị biết, trước khi quý vị đến đây, tôi đã bị muỗi chích rất nhiều. Bình thường thì không có vấn đề gì, nhưng ngay trước khi quý vị đến, đột nhiên tất cả muỗi đều đến chích tôi. Tôi bị rất nhiều vết chích ở chân, tay và mặt. Tôi phải trang điểm, nên quý vị không nhìn thấy nhiều, bằng không, tôi sẽ trông giống như bị thủy đậu. Xin lỗi.

Quý vị có mang theo mùng không? (Dạ có.) Loại mùng quý vị có thể treo trên cây và giăng ra đó, có không? (Dạ có.) Một số có. Người nước ngoài không biết về cái này. Phải làm gì đây? Tôi e quý vị không thể ngủ ở đây; muỗi sẽ chích. Ban đêm quý vị cũng có thể treo mùng, phải không? (Dạ phải.) Treo nó trên đầu quý vị, vậy sẽ tốt hơn phải không? (Dạ phải.) Nhưng không thoải mái, phải không? Sẽ không thoải mái hả? (Dạ không.) Giống như đeo bao tay. Được rồi, nếu quý vị muốn thì có thể làm như vậy, nhé?

Buổi tối ai muốn ngủ ở đây đều có thể ngủ. Ý tôi là những người ở xa. Những người ở gần thì không cần phải ngủ ở đây, được chứ? (Dạ.) Những người ở bên này và bên kia không cần ngủ ở đây, ha? (Dạ đúng.) Nếu quý vị ở những ngọn đồi phía sau, thì hơi xa, phải không? (Dạ phải.) Được. Vậy thì làm theo ý quý vị. Mấy người ở những ngọn đồi phía sau, nếu thấy [đi tới lui] mệt quá hoặc khoảng cách xa quá, thì có thể tìm chỗ ngủ. Ở đây có chỗ nào không? Có đủ chỗ không? (Dạ đủ.)

Nếu quý vị không có nhiều đồ thì có thể để chúng ở chỗ của quý vị. Tôi cũng không biết quý vị có thể để ở đâu. Nếu sau đó quý vị không nhận ra đồ đạc của mình thì sao? Chẳng hạn, nếu ông Vương lấy quần áo của bà Lưu, rồi thì… Ồ, cái này sẽ phiền phức đó. Được rồi, được rồi, quý vị làm gì cũng được. Các liên lạc viên sẽ cho quý vị biết phải làm gì. Nếu quý vị có thể ngủ ở đây thì ngủ, nhưng không nên chiếm thêm chỗ ở đây. Buổi sáng phải thu dọn đồ của quý vị, hiểu không? Tôi lo rằng mọi người sẽ để đồ của họ tùm lum, rồi mọi người sẽ không có chỗ để ngồi. Tôi lo lắng về điều đó. Không phải là tôi nghiêm khắc. [Chỉ] muốn làm cho quý vị thoải mái nhất, nhưng không biết làm sao. Có nhiều người quá; nếu quý vị để hành lý ở đây, điều đó sẽ làm khác hẳn. Nếu quý vị để hành lý ở đây, nó sẽ chiếm thêm chỗ. Người bên cạnh có thể ngại phàn nàn. Bản thân họ có lẽ cũng có hành lý. Tôi lo rằng nó có thể trở nên bừa bộn.

Vậy quý vị nghĩ có thể ngủ ở đây không? (Chúng con đã dựng lều rồi, không vấn đề gì ạ.) Đúng, nhưng xa quá. Có phiền phức không? (Dạ không.) Bao nhiêu phút? Năm phút? (Dạ mười phút.) Đi bộ năm phút hả? Đông người như vậy cũng năm phút hả? (Chúng con chưa tính ạ.) (Dạ mười phút.) Mười phút. Vậy không phải bất tiện lắm sao? (Dạ không.) Tốt, tốt, được rồi. Chúng ta sẽ tìm giải pháp sau, nhé? Có lẽ sau này sẽ tốt hơn, khi đó sẽ không còn xa nữa. Có lẽ sau này mấy cô gái này sẽ dọn đi nơi khác, và nếu những “đứa trẻ” bên trên họ cũng dọn đi, thì sẽ ổn thôi. Quý vị có thể ngủ trong rừng trúc. Có thể để hành lý của mình ở đó. Ý tôi là sau này. Hôm nay tôi không muốn bận tâm về điều đó, được chứ? (Dạ được.) Hoặc nếu hôm nay quý vị muốn dọn đi thì cũng được. Nếu hôm nay… ngày mai quý vị về rồi, phải không? (Dạ phải.) Những người ngày mai về thì có thể dọn lều của họ trước. Để trong rừng trúc và xếp chồng lên từng cái một. Đừng lấy nhầm đồ của người khác, đó chỉ là nghiệp chướng, không có gì tốt đâu. Nếu quý vị lấy túi ngủ của người khác, thì nghiệp chướng và mùi sẽ khác.

Nam giới như vậy có ổn không? Nếu thích ngồi như vậy, tôi sẽ cho quý vị ngủ và để hành lý trong rừng trúc vào ban đêm. Để lần tới tôi tìm cách tốt hơn, được không? (Dạ được.) Nếu chúng ta muốn làm điều này, mình sẽ cùng nhau làm và nó sẽ trật tự hơn. Tôi sẽ lên kế hoạch lại. (Dạ.) Lần tới, sau khi họ dọn đi, chúng ta sẽ có nhiều chỗ hơn ở đây. Vậy quý vị có thể không cần phải đi bộ một quãng đường dài. Được chứ? (Dạ được.) Rồi. Rồi, đi ăn thôi. Tôi không cần phải đi vòng quanh; tất cả quý vị đã thấy tôi rồi. Tất cả quý vị đã thấy tôi, nên không cần phải đi vòng quanh, phải không? (Dạ cần.)

Tôi không thích quảng cáo trang phục. Đây là một bộ trong số đó. Hôm qua quý vị đã thấy chưa? (Dạ chưa.) Có thấy chưa? (Dạ rồi.) (Dạ chưa.) Họ cao hơn, họ mặc nó cao hơn. Tôi không thích để lộ chân, cho nên tôi mặc nó dài hơn. Như vầy trông trang nhã hơn. Cho ngắm một chút là được rồi ha. Nhưng quý vị phải ngoan, nếu không lần sau tôi sẽ mặc giẻ lau cho quý vị xem. Nếu quý vị không ngoan, lần tới tôi sẽ không mặc quần áo đẹp. Tôi chỉ mặc giẻ lau. Tôi có thể làm điều đó. (Dạ.) Quý vị xem, quần áo có thể khiến người ta trông rất khác, khiến người ta trông rất đẹp. Đó chỉ là quần áo, chỉ vì trang phục. Có ha. (Đẹp quá.) Lát nữa đừng có đổ xô đi mua bộ này. Những người làm Thiên Y sẽ không kịp may nhiều bộ trang phục giống nhau như vậy. Ngoài ra, vải cũng không dễ mua. Mọi thứ đều đẹp; mặc lên là đẹp. Đôi khi, khi trưng bày có thể không đẹp, phải không? Vì vậy, tất cả các bộ trang phục mà tôi thiết kế, mỗi bộ đều đẹp, dù tôi có mặc hay không. Bất cứ bộ nào tôi mặc, quý vị luôn đổ xô đi thỉnh bộ đó; luôn luôn như vậy. Họ báo cáo điều này với tôi hoài.

Thí dụ, quý vị có nhớ lần trước, khi tôi từ sân bay trở về không? Tôi chỉ mặc một bộ may bằng vải cotton. Nhớ không? Bộ đồ vải chắp vá. Ở đây có bộ đó không? Nó có màu cà phê và trắng. Cô ấy nói với tôi rằng bộ đó có phản hồi tốt nhất. Hiệu suất phải không? (Dạ doanh số bán hàng.) Bán chạy nhất; đó là bộ bán chạy nhất. Mọi người đều muốn bộ đó. Tôi hỏi tại sao? Bộ đó có gì đặc biệt? Có nhiều mẫu thiết kế đẹp hơn mà. Cô ấy nói không có gì đặc biệt; chỉ là khi tôi từ nước ngoài trở về, tôi đã mặc bộ đồ đó. Đơn giản vậy thôi. Tôi không thể mỗi ngày mặc một bộ, sẽ giống như trình diễn thời trang. Tôi không thể mặc tất cả các bộ để quý vị ngắm; chỉ mặc tượng trưng thôi. Rồi quý vị biết rằng mỗi một bộ đồ đều đẹp, và quý vị mặc càng đẹp hơn vì quý vị có dáng người đẹp hơn. Tôi nhỏ người, ngay từ đầu tôi đã không hợp làm người mẫu thời trang rồi.

Đó là ai vậy? Chúng ta có biết nhau không? Cô từ Pháp trở về hả? Bây giờ cô trông xinh hơn nhiều; thật kỳ lạ. Thiệt đó, tôi nói thật. Hình như cô gầy đi, hả? (Dạ phải.) Có phải người ta gầy đi trông đẹp hơn không? Không phải hả? Không phải. Bây giờ cô trông thanh tú. Tôi không nhận ra cô, nên mới hỏi cô là ai. Tu hành thực sự khiến người ta trông khác. Bây giờ sau khi tu hành tôi trông đẹp hơn.

Mọi người đã thấy tôi chưa? (Dạ rồi.) Đừng có đổ xô đi mua bộ đồ này nha. (Sư Phụ đẹp quá.) (Đẹp quá, đẹp quá.) Hãy ngắm bộ đồ này cho sảng khoái, cho sảng khoái đôi mắt. (Sư Phụ đẹp quá.) Mấy người kia là ai? Mấy người đang đứng đằng kia. Lại đây, tôi không đi nữa, mệt lắm. Người đẹp không nên đi quá lâu, không tốt cho da. Nếu muốn nhìn tôi thì lại đây. Đừng chen lấn, đừng chen lấn. Được rồi, tôi đi đến đây là đủ rồi. Nếu đi quá nhiều dưới nắng, da sẽ xấu đi.

Rồi, được chưa? Quý vị nhìn thấy tôi rồi ha? (Dạ rồi.) Tốt. (Sư Phụ đẹp quá.) (Sư Phụ đẹp quá.) Tốt. (Đẹp quá.) Tôi đang làm cho đáng đồng tiền vé xe buýt của quý vị. Quý vị từ xa xôi đến, mà chỉ có thể nhìn thấy tôi từ xa. (Sư Phụ đẹp quá, đẹp quá.) Lại đây. Đừng bắt tôi phải trèo núi vượt sông. Thực ra cũng chẳng khác nhau là mấy. Trang phục của một số người quý vị còn đẹp hơn của tôi. Nhìn coi, trang phục của cô ấy không đẹp sao? Đúng vậy. Không phải… Không phải chỉ có mình tôi mặc trang phục đẹp. Mọi người đều mặc trang phục đẹp. Không biết sao, trông hơi khác một chút. (Kiểu tóc của Sư Phụ tạo nên sự khác biệt.) Kiểu tóc à? (Dạ phải.) Tóc của tôi được tạo kiểu bởi… Tất cả đều được làm tại địa phương. Một vị chuẩn bị xuất gia đã tạo kiểu tóc. Bởi vì cô ấy làm tóc cho tôi rất đẹp, vài ngày tới, tôi sẽ phong cho cô ấy thành người xuất gia. Nhưng cô ấy đã ở đây gần năm năm rồi, đây là lần đầu tiên cô ấy dùng tới tài năng của mình. Biết không, trước đây tôi tự làm tóc, không để cô ấy đụng vô. Bây giờ tôi đã quen hơn một chút, nên để cô ấy làm. Nếu không, sẽ không để cô ấy làm. Tất cả quý vị đều biết cách làm, nên quý vị đều đẹp Chỉ cần thoa chút màu (trang điểm), sau đó tạo kiểu tóc, là nhìn đẹp rồi. Khi đi hội họp, quý vị luôn trông đẹp. Dễ mà.

Ồ! Đây là khu cắm lều hả? Khu vực mùng chắn muỗi. Ờ. Đúng, đúng. Loại mùng đó tốt hơn. Nó không chiếm nhiều chỗ. Loại mùng chắn muỗi như cái lều chiếm nhiều chỗ hơn. Nhưng nó vững hơn và gió không thể thổi bay được. (Đẹp quá. Đẹp quá.) Có không? (Dạ có. Đẹp ạ.) Thật sao? (Dạ thật.) Quý vị không nói dối tôi chứ? (Dạ không nói dối.) (Đẹp quá. Sư Phụ đẹp quá.) Có thể xuất giá không? (Đẹp. Đẹp.) Nói quý vị biết. Có người muốn cưới tôi đó. Nếu quý vị không ngoan, tôi sẽ đi lấy chồng. Được rồi. Thế thôi. Nhiều người từ Pháp quá. Nói về chuyện gì? Chỉ cần nhìn là đủ. Không nói nữa. (Sư Phụ đẹp quá.) Tôi thấy quý vị mới đẹp đó. Tất cả quý vị đều rất đẹp. Nhìn rất đẹp. Tôi đi qua bên này rồi hả? (Dạ đi qua rồi.) Có hả? (Dạ có.) (Hướng này.) Được rồi.

(Giày của Sư Phụ cũng đẹp.) Giày cũng đẹp. Sản xuất tại Đài Loan (Formosa). Giày được sản xuất tại Đài Loan (Formosa). Tôi nghĩ giày ở Đài Loan (Formosa) trông rất đẹp. Và chúng không đắt. Với giá tiền một đôi giày từ nước ngoài, quý vị có thể mua ba đôi ở đây. Cái này giá bao nhiêu vậy? Chỉ 500 Đài tệ thôi. Quý vị thấy đó, 500 Đài tệ. Đôi này bao nhiêu Mỹ kim vậy? 100 Mỹ kim hả? (Dạ 20 Mỹ kim.) 25 Mỹ kim? (Chỉ 20 Mỹ kim.) Chỉ 20 Mỹ kim thôi sao? Trời ơi. Vậy thì chúng ta có thể mua năm đôi giày sản xuất tại Đài Loan (Formosa). Số tiền quý vị dùng để mua một đôi ở nước ngoài có thể mua năm đôi ở Đài Loan (Formosa). Ít nhất là bốn đôi. Quý vị thấy không? Đài Loan (Formosa) tuyệt biết bao.

Vậy thì phải làm sao? Các chàng trai không cần phải nhìn nhiều như vậy. Quý vị đã có vợ ở nhà rồi. Này. (Sư Phụ đẹp quá.) Hôm nay trời mát, tạ ơn Thượng Đế. Quý vị cố gắng ngồi tối đa. Ở đây có ghế, cả ghế lớn lẫn ghế nhỏ. À. Là quý vị. Quý vị đây rồi. Tôi cứ tưởng quý vị bỏ nhà đi rồi chứ. Không nhanh vậy. Quý vị có thể chạy đi đâu được. Bây giờ mọi người đi ăn thôi. Quý vị đi ăn đi. Đừng nhìn nữa, nếu bị “ghiền” sẽ phiền phức đó. Ở đây không được phép ly hôn, hiểu không? (Dạ hiểu.) Đừng kỳ vọng quá nhiều. Tạm biệt. Hẹn gặp lại chiều nay.

Photo Caption: Dù Hình Hài Vật Chất, nhưng Mặc Trang Phục Đấng Thiêng Liêng Ban

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (6/6)
1
2024-10-29
2130 Lượt Xem
2
2024-10-30
1975 Lượt Xem
3
2024-10-31
2120 Lượt Xem
4
2024-11-01
1665 Lượt Xem
5
2024-11-02
1575 Lượt Xem
6
2024-11-03
1545 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android