Tôi nghĩ để chiếm cả đất nước, họ cần một cái cớ lớn hơn. Nhưng để chiếm một vùng nhỏ, họ nghĩ là có thể tránh tội được. Nhưng họ sẽ không thoát được. (Dạ, Sư Phụ.) Họ sẽ không thoát được đâu. Thiên Đàng sẽ phán xét họ. Tôi không cần nói xấu ai cả.
Còn gì nữa, nói tôi nghe. (Thưa Sư Phụ, hiệp hội kinh doanh Ukraine cho biết hầu hết các công ty đều sẵn sàng cho việc xây dựng lại sau chiến tranh. Phòng Thương mại Hoa Kỳ ở Ukraine cho biết đó là “hiệp hội doanh nghiệp uy tín nhất ở Ukraine.” 103 công ty thành viên hoàn tất cuộc khảo sát mới nhất dành cho thành viên, có tên là, “Kinh doanh trong Thời Chiến ở Ukraine.” 41% thành viên thuộc Phòng Thương mại Hoa Kỳ ở Ukraine đang hoạt động bình thường, 50% thành viên Phòng Thương mại Hoa Kỳ ở Ukraine tiếp tục làm việc một phần ở Ukraine, và 87% thành viên Phòng Thương mại Hoa Kỳ sẵn sàng tích cực tham gia vào việc xây dựng lại nền kinh tế hậu chiến ở Ukraine.) Một trong những tỷ phú Ukraine cũng nói rằng ông sẽ tái thiết lại Mariupol. (Dạ, thưa Sư Phụ. Hay quá.) Tôi nghĩ bằng tài chính của riêng ông. (Ồ. Thật tuyệt.)
Thế giới thực sự ủng hộ hòa bình và công bằng. Chỉ có Nga là xấu. Tôi không thể tin được điều này. Ngay cả người Trung Quốc cũng không ủng hộ Putin nữa. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Ai mà có thể chứ? Ai mà ủng hộ loại ác quỷ này? (Dạ đúng.) Trừ khi chính họ là ác quỷ. (Dạ đúng, thưa Sư Phụ.) Bất cứ ai ủng hộ họ, kể cả mấy lãnh tụ Đức này, những tên tiếp tục muốn mua dầu mỏ và khí đốt từ Nga. Bởi vì đó là một doanh thu lớn cho Nga, để tiếp tục nuôi chiến tranh, ở bất cứ đâu. (Dạ, thưa Sư Phụ. Đúng vậy ạ.) Đó là một tỷ đô la mỗi ngày, chỉ riêng từ châu Âu. (Chao ơi.) Vì vậy, dù Liên minh châu Âu tặng tiền cho Ukraine thì cũng không có gì nhiều so với số tiền đó. (Dạ đúng, thưa Sư Phụ.)
Cho đến nay, EU có lẽ đã tặng một tỷ cho cuộc chiến. Nhưng một tỷ, họ chi tiêu mỗi ngày cho Nga. (Trời ơi.) Số tiền này có thể giữ cuộc chiến tiếp tục mãi mãi. (Dạ phải, Sư Phụ.) Và nếu họ không muốn tất cả người dân Ukraine chết vì đói, hoặc chết trong chiến tranh, hoặc trong những vụ cưỡng hiếp, thì họ nên cắt dầu mỏ và khí đốt, để dập tắt chiến tranh ở Ukraine. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Trong vòng hơn một tháng, cuộc chiến sẽ ngừng nếu người châu Âu không tiếp tục nuôi chiến tranh với hơn một tỷ (Âu kim) cho Nga mỗi ngày. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Đó là chưa tính các quốc gia khác mà phải phụ thuộc vào dầu mỏ và khí đốt của Nga, bởi vì họ không có phương tiện nào khác. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Không phải như họ ủng hộ, nhưng một số nước nghèo, hoặc thậm chí Ấn Độ; họ không thể cắt cái rụp. Cũng có khó khăn trong một số quốc gia. (Dạ.) Nhưng không có nghĩa là họ ủng hộ Nga. Nhưng nếu châu Âu, có phương tiện, lại giàu có, và có khả năng, có dầu mỏ ở nơi khác từ các nước Ả Rập, từ các nước khác, thì họ nên cắt dầu mỏ và khí đốt [của Nga] ngay lập tức. Rồi cuộc chiến sẽ tàn, sẽ tự tàn lụi. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Tôi quá mệt mỏi khi nói về tất cả những điều này. Nó làm tiêu hao rất nhiều năng lượng của tôi suốt cuộc chiến cho đến nay. (Dạ, Sư Phụ. Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Đôi khi tôi rất kiệt sức. Không phải tôi đến đó và chiến đấu. Chỉ là một năng lượng khác, làm những việc khác, trong vô hình. (Dạ, Sư Phụ. Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Tiêu hao rất nhiều năng lượng của tôi. Dĩ nhiên, tôi không thể chứng minh với quý vị. Tôi không cần chứng minh với ai cả. Tôi không cần. Nhưng có một số người trên thế giới đôi khi họ rất vô minh. Dù nói gì với họ, họ cũng chẳng hiểu gì hết, và họ không tin. Nếu họ không giết tôi, là tôi đã biết ơn Thượng Đế rồi. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Đừng nói chi đến việc mong đợi họ cảm ơn hay làm gì khác.
Tôi rất mừng là có một số người như quý vị, ủng hộ, để chúng ta có thể tiếp tục giúp thế giới càng nhiều càng tốt. Tôi cần loại từ trường ủng hộ này, (Dạ, thưa Sư Phụ.) thái độ ủng hộ này, để tôi cảm thấy là chúng ta có thể tiếp tục. (Dạ.) Cảm ơn quý vị về điều đó. (Cảm ơn Sư Phụ.) Bất cứ ai đang ủng hộ và cố gắng hết sức làm công việc của mình.
Hôm nay tôi gọi điện cho mấy cô gái và giải thích cho họ biết rằng không phải là tôi thương quý vị, mấy chàng trai, nhiều hơn họ. Tôi bảo họ, “Đừng ganh tỵ vì tôi đã gửi cho mấy cậu trai mấy món thức ăn.” Tôi nói, “Bởi vì có vài anh chàng Âu Lạc (Việt Nam) ở đó. Và tôi lo rằng các cậu trai bám mẹ sẽ nhớ nhà. Bởi vì không ai nấu ăn ngon hơn mẹ, quý vị biết mà ha?” (Dạ, đúng vậy ạ.) Thế nên tôi mới gửi cho họ món đó bởi vì tôi có. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi không thể gửi hoài được. (Dạ đúng.) Đó là một lý do.
Và rồi tiện thể, nếu tôi gửi cho mấy chàng trai Âu Lạc (Việt Nam) món đặc biệt của ẩm thực Âu Lạc (Việt Nam) mà lại không cho mấy người phương Tây ở đó, thì chắc là sẽ có vấn đề. Cho nên tôi đã gửi thêm một ít phô mai thuần chay, và một ít bánh mì. Tôi nghĩ có lẽ người phương Tây không thích đồ ăn Âu Lạc (Việt Nam), nên họ sẽ ăn phô mai thuần chay, bánh mì và pa-tê nấm, và mấy thứ gì đó tôi gửi, quên rồi. Dù sao thì cũng không nhiều. Còn người Âu Lạc (Việt Nam) sẽ ăn những món Âu Lạc (Việt Nam) đó. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Vậy sẽ đồng đều. (Đúng vậy ạ. Dạ.)
Tôi đâu có ngờ là họ bỏ chung tất cả mấy thứ đó vào ổ bánh mì. Sau này tôi mới biết, mặc dù tôi đã chỉ dẫn mọi thứ rồi. “Cái này là cho món đó. Cái kia là cho món này.” Nhưng không đâu, họ trộn tất cả với nhau. Và còn khoe với tôi là, “Dạ rất ngon. Chúng con rất vui.” “Chúng con rất vui, thưa Sư Phụ.” Tôi đã hỏi đi hỏi lại để biết cho chắc, là họ nói vậy không phải vì muốn làm cho tôi vui. Tôi đã hỏi nhiều người họ để chắc chắn. Và tất cả họ đều nói, “Chúng con rất vui. Ngon quá, ngon quá.” Được rồi.
Nên tôi nói với mấy cô gái, “Xin lỗi là đã cho họ mấy món mà không báo cho các cô biết. Nhưng không phải vì tôi thương họ hơn các cô đâu.” (Vâng, thưa Sư Phụ.) Đó là một lý do. Bởi vì thứ nhất, món đó dành cho các chàng trai Âu Lạc (Việt Nam), và tôi có thêm, tôi có thể chia sẻ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và tôi lo rằng họ nhớ thức ăn Âu Lạc (Việt Nam). Đây là những món đặc biệt, họ không thể yêu cầu nhà bếp làm. (Dạ đúng. Đúng vậy, thưa Sư Phụ.) Và phô mai thuần chay, họ mua cho tôi nhiều hơn tôi cần, nên tôi gửi chút ít cho mấy chàng Tây để công bằng. (Dạ.)
Chúng ta không muốn có chiến tranh trong văn phòng. Chiến tranh lạnh. Cái kiểu liếc mắt này, “Cái gì? Các anh đang ăn món đó mà chúng tôi thì không có gì cả?” Và tôi thì không có đủ cho tất cả nhân viên nội bộ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nhưng tôi cũng nói với mấy cô gái, “Các cô sống cạnh nhà bếp, nên muốn ăn gì thì cũng có thể có được. Lúc nào cũng có thể đặt món, lúc nào cũng có được những thứ mình cần dễ dàng hơn. Mấy chàng trai thì ở xa hơn.” (Dạ, đúng vậy.) Thức ăn được gửi tới cho họ, và họ ăn bất kỳ thứ gì được gửi tới. (Vâng, thưa Sư Phụ.) Họ không thể làm món gì khác cầu kỳ hoặc món tự chế biến.
Vì vậy, nếu như các cô ganh tỵ, thì đừng nha. (Chúng con không ganh tỵ, thưa Sư Phụ.) Hãy tử tế. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nếu họ ăn, cũng như các cô ăn. (Dạ đúng. Dạ.) Chúng ta đồng nhất thể mà, phải không? (Dạ, thưa Sư Phụ. Dạ chính xác. Dạ đúng.) Thảo nào tôi ăn không thấy ngon bởi vì quý vị đã thưởng thức hết thức ăn rồi, nên tôi không cần thưởng thức. Vậy tốt, vậy tốt.
Bất kỳ điều gì xảy ra cho người khác, nếu điều đó tốt cho họ, thì tốt cho chúng ta. (Dạ, Sư Phụ.) Ít ra họ không cảm thấy buồn và khổ sở, thì bầu không khí sẽ vui vẻ. (Dạ đúng vậy. Dạ.) Và chúng ta sống trong cùng một bầu không khí. Khắp nơi. Vậy, càng ít chiến tranh càng tốt, không phải sao? (Dạ.) (Vì tất cả chúng ta đồng nhất thể, thưa Sư Phụ, chúng con có thể ăn giùm mấy sư tỷ cũng được.) Ờ, chắc rồi, chắc rồi, quý vị có thể. Ăn thử. Thử đi. Hoặc ngược lại. Mấy cô gái ăn thử. Được rồi. Dù sao, chỉ là thức ăn. (Đúng vậy ạ. Dạ.) Nó sẽ hết trong vài phút.
(Con xin có một câu hỏi nữa, thưa Sư Phụ.) Nói đi. (Trước đó, khi Sư Phụ hỏi Thiên Đàng tại sao Putin rút lui khỏi Kyiv và Sư Phụ nói Thiên Đàng đã nói rằng Putin sợ Sư Phụ nói về ông ta. Vậy bây giờ tại sao ông ta lại không sợ khi họ đang tấn công khu vực phía đông của Donbas ạ?)
Tôi nghĩ để chiếm cả đất nước, họ cần một cái cớ lớn hơn. Nhưng để chiếm một vùng nhỏ, họ nghĩ là có thể tránh tội được. Nhưng họ sẽ không thoát được. (Dạ, Sư Phụ.) Họ sẽ không thoát được đâu. Thiên Đàng sẽ phán xét họ. Tôi không cần nói xấu ai cả. Đó chỉ vì chúng ta phải bàn thảo về những điều này. Trong khi thảo luận, thì tôi nói cho quý vị biết để tâm quý vị, tâm của các đệ tử tôi, được thông suốt. (Dạ, Sư Phụ.)
Tôi không cần nói xấu ai cả. Tôi không muốn can thiệp. Đây gần như là lần đầu tiên mà tôi nói những điều về chiến tranh. (Dạ.) Thường thì tôi không nói. Quý vị biết mà, phải không? (Dạ đúng. Dạ, thưa Sư Phụ.) Nhưng vì quý vị hỏi, nên chúng ta nói. Và có lẽ các đồng tu khác cũng muốn biết. (Dạ đúng, thưa Sư Phụ.)
Có điều là họ cũng cần phải giữ thể diện. Họ sợ điều đó. Nhưng họ ngần ngại chưa muốn từ bỏ tất cả. Họ cần phải giữ thể diện. Họ không thể đột ngột rút hết quân. (Dạ, đúng vậy.)
“Media Report from MSNBC Apr. 21, 2022
Jason Beardsley (m): Nhưng những gì ông [Putin] nói thực sự là diễn kịch để giữ thể diện bởi vì toàn bộ chiến dịch của ông ta đã hoàn toàn thất bại.
Jane Harman(m): Ngày 9 tháng 5 sẽ sớm tới. Vladimir Putin muốn có một mảng “da đầu” và đó chính là Mariupol.”
Nên họ phải nói, “Ồ, mục đích chính của chúng tôi là chỉ để tiếp quản vùng đó đó. Kiểm soát miền nam hoặc vùng Donbas.” (Dạ.) Bởi vì có hai vùng ly khai ở đó, ít nhiều như vậy. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Vì vậy, họ có thể nói, “Ồ, chúng tôi đi bảo vệ dân ở đó.” Không phải! Đó là khoác lác; họ phá hủy cả thành phố. Làm sao có thể bảo vệ được ai nếu phá hủy nhà cửa của họ? (Dạ đúng, thưa Sư Phụ. Đúng vậy ạ.) Phá hủy chung cư, thành phố của họ, siêu thị, bệnh viện của họ, trường mẫu giáo của họ – có trẻ em bên trong, thậm chí một số nơi của tổ chức từ thiện, v.v. (Dạ. Dạ đúng, thưa Sư Phụ.)
“Media Report from CNN Apr. 19, 2022
Report (m): Đây là Borodianka trước đây, một thị trấn thịnh vượng của công nhân với gần 13.000 dân số chỉ cách thủ đô Kyiv 36 dặm (58 km). Và rồi, quân Nga bắt đầu dội bom các mục tiêu dân sự nguyên một tháng. Những hố bom thay thế các tòa chung cư, sân chơi trống được lấp đầy với tàn tích của chiến tranh, văn phòng nha sĩ không còn bệnh nhân để điều trị, [tất cả là] những nạn nhân của chiến dịch dội bom vào thường dân Ukraine của Putin.
Jake Tapper (m): Khu phố này ở Borodianka vừa bị san bằng và phá hủy hoàn toàn, từ văn phòng thất nghiệp đằng kia cho đến tòa thị chính, văn phòng thị trưởng đằng đó, trạm cảnh sát đằng kia. Không có nước hoặc điện. Những người ở lại và những ai quay lại chỉ dựa vào sự quyên góp để có quần áo, thực phẩm và nước uống. Hôm qua, họ đã tìm thấy xác của chín người. Và hôm kia, mười hai xác, họ đều là những người trốn trong tầng hầm, họ đều đang cố tìm nơi ẩn nấp.”
Làm sao có thể bảo vệ được ai nếu phá hủy hết mọi thứ, và giam cầm họ trong đó? (Dạ đúng, thưa Sư Phụ. Đúng vậy ạ.) Không để họ ra ngoài thậm chí để mua thức ăn, hoặc mua nước uống hoặc mua sữa cho con cái của họ, không gì hết. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Cho nên toàn là khoác lác thôi. (Dạ đúng vậy.)