Hôm qua, một bác sĩ từ Hồng Kông đến thăm tôi. […] Vì tôi bệnh đã lâu nên anh ấy gửi cho tôi thuốc từ Hồng Kông. Nhưng tôi vẫn chưa bình phục. Anh ấy sợ rằng anh đã không khám bệnh cho tôi kỹ càng, nên anh đã đích thân đến mà không đăng ký. […] Anh ấy đã gửi tin nhắn cho tôi; [nhưng] tôi không thấy. […] Nên tôi đã hỏi xung quanh, nhờ họ hỏi liên lạc viên xem có bác sĩ nào ở nước ngoài không. Anh ta nói: “Vâng, có một người đang đợi ở cổng”. Tôi nói: “Sao không cho anh ấy vô?” “Anh ấy không đăng ký. Không hợp lệ”.
Các con muốn cái này không? Không có chi. Giờ không còn trẻ em nữa hả? Còn trẻ em nào nữa không? Quý vị hộ pháp có thể đưa những thứ này cho trẻ em. Tôi đi đây. Tạm biệt. Báu vật của tôi. Không phải về tiền. [Nhưng] tôi không có thời giờ để mua nó. Hiểu không? Tạm biệt! Cảm ơn quý vị.
(Xin Sư Phụ bảo trọng.) (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Không có chi. (Chúc Mừng Năm Mới!) (Chúc Mừng Năm Mới. Chúc Mừng Năm Mới.) (Chúc Mừng Năm Mới Sư Phụ!) (Chúc Ngài Năm Mới Hạnh Phúc.) (Thưa Sư Phụ, con thương Ngài.) Chúc Mừng Năm Mới! (Chúc Mừng Năm Mới!) (Kính chào Sư Phụ! Chúc Ngài Năm Mới Hạnh Phúc!) (Chúc Mừng Năm Mới!) Chúc Mừng Năm Mới! Xin lỗi, chỗ của chúng tôi nhỏ quá không thể tiếp tất cả quý vị. Nên tôi đi ra để gặp quý vị. (Chúc Mừng Năm Mới!) (Kính chào Sư Phụ! Chúc Ngài Năm Mới Hạnh Phúc!) Cảm ơn. Cảm ơn quý vị. (Thưa Sư Phụ, xin chúc Ngài chóng bình phục.) Cảm ơn. (Xin sớm khỏe lại.) (Thưa Sư Phụ, con thương Ngài.) Chúc Mừng Năm Mới! (Thưa Sư Phụ, Chúc Mừng Năm Mới!) Có đói không? (Dạ không, chúng con không đói.) (Chúc Ngài Năm Mới Hạnh Phúc! Chúc Ngài Năm Mới Hạnh Phúc!) Quý vị đã ăn chưa? (Dạ chưa.) Sao quý vị không đi ăn? (Dạ chúng con vừa mới ăn xong.) Ăn rồi à? Ồ. Này! Có đủ thức ăn cho mọi người không? (Dạ đủ.) Họ nấu có đủ không? (Dạ đủ.) Quá nhiều người. Nhà bếp nấu có đủ thức ăn không? (Dạ đủ.) Có ai đói không? Không… (Dạ không.) Có ai không? Không. (Thưa Sư Phụ, Chúc Mừng Năm Mới!) (Chúc Mừng Năm Mới! Chúc vui vẻ!) (Chúc Mừng Năm Mới!) Chúc Mừng Năm Mới!
Ồ! Chúng ta cũng có những người bán hàng ở đây. Quý vị từ đâu đến? (Dạ Cao Hùng.) Phải đồng tu không? (Kính chào Sư Phụ.) Đồng tu. Quý vị nấu có đủ thức ăn cho mọi người không? (Dạ đủ.) Thật sao? (Dạ, đủ ạ.) À! Quý vị làm việc rất cực nhọc. Đông người như vậy, làm sao có đủ? Làm thế nào có thể đủ cho nhiều người như vậy? (Dạ đủ.) Hay quá! Quý vị có thần thông. (Kính chào Sư Phụ. Kính chào Sư Phụ.) (Chúc Mừng Năm Mới!) Chúc Mừng Năm Mới! Chúc Mừng Năm Mới! Chúc Mừng Năm Mới mọi người! (Kính chào Sư Phụ!) Chào. Chào mọi người! Tất cả đều là đồng tu? (Dạ. Đúng ạ.) Chà! Nhiều quá. Đây là cái cớ hay. Chỉ có đồng tu mới được phép đến. Như vậy cũng tốt. Vì chỗ của chúng ta nhỏ, những người khác không thể đến. (Dạ.) Không phải là chúng ta không hiếu khách, mà nơi này thực sự không lo nổi. (Dạ.) Nếu có nhiều người hơn, hoặc người bên ngoài đến, chúng ta sẽ không thể lo nổi. (Dạ phải.) Chúng ta thực sự không thể. Ở đây rất nghiêm ngặt. Hộ pháp ở đây rất nghiêm ngặt. Cảm ơn quý vị. (Dạ để bảo vệ Sư Phụ.)
Đúng rồi. Hôm qua, một bác sĩ từ Hồng Kông đến thăm tôi. Tất nhiên, anh ấy đã không đăng ký. Anh ấy cũng từng là liên lạc viên. Vì tôi bệnh đã lâu nên anh ấy gửi cho tôi thuốc từ Hồng Kông. Nhưng tôi vẫn chưa bình phục. Anh ấy sợ rằng anh đã không khám bệnh cho tôi kỹ càng, nên anh đã đích thân đến mà không đăng ký. Và rồi quý vị không cho anh ấy vào. Quý vị để anh ấy đợi ở cổng. Anh ấy đã gửi tin nhắn cho tôi; [nhưng] tôi không thấy. Lúc đó tôi đang bận với những việc khác. May là sau đó tôi nghĩ đến anh ấy. Bởi vì anh ấy có nói rằng anh sẽ đến vào ngày hôm qua, nhưng rồi tôi không thấy anh. Trời đã xế chiều rồi. Sao anh ấy vẫn chưa đến? Nên tôi đã hỏi xung quanh, nhờ họ hỏi liên lạc viên xem có bác sĩ nào ở nước ngoài không. Anh ta nói: “Vâng, có một người đang đợi ở cổng”. Tôi nói: “Sao không cho anh ấy vô?” “Anh ấy không đăng ký. Không hợp lệ”.
Anh ấy là đồng tu từ Hồng Kông. Anh không nghĩ đến việc đăng ký, bởi vì ai cũng có thể đến Tây Hồ. (Dạ.) Tôi nói: “Tôi là Sư Phụ, cứ đến đi”. Nhưng hóa ra luật lệ ở đây rất nghiêm ngặt. Tôi thấy tội nghiệp anh ấy. Tôi nói: “Xin lỗi, ở đây họ rất nghiêm ngặt. Tôi không hề biết. Anh là một bác sĩ và có địa vị mà. Cũng từng là liên lạc viên. Sao họ lại ngăn cản anh như thế này?” Anh nói: “Bây giờ con không là ai cả, chỉ là người tầm thường. Ở đây nghiêm ngặt là tốt. Điều đó tốt cho Sư Phụ”. Anh ấy không trách quý vị, mà còn mừng cho tôi. Cũng tốt. Cảm ơn quý vị hộ pháp! (Cảm ơn Sư Phụ.) Cảm ơn quý vị đã ủng hộ và bảo vệ.
Tôi thật sự thích Cao Hùng. Nhưng có vẻ như không khí ở đây không tốt lắm. (Dạ phải.) Tôi nhạy cảm hơn. Quý vị không có vấn đề. Thấy không. Quý vị có vấn đề gì không, sau khi sống ở đây một thời gian lâu? (Dạ không có vấn đề gì.) Vậy tại sao bệnh cúm của tôi trở nên tệ hơn? (Kính chào Sư Phụ. Kính chào Sư Phụ.) Cảm ơn ban nhà bếp. (Chúc Mừng Năm Mới! Chúc Mừng Năm Mới, Sư Phụ!) Mấy ngày nay, có phải quý vị là cùng nhóm người mỗi ngày? (Dạ khác.) Cảm ơn mọi người. (Cảm ơn Sư Phụ. Chúc Mừng Năm Mới!) (Con thương Sư Phụ!) Chúc Mừng Năm Mới quý vị! Cảm ơn quý vị đã nấu ăn mỗi ngày. Tôi có ăn thức ăn của quý vị. Ăn mỗi ngày. (Dạ tốt quá. Cảm ơn Sư Phụ.) Vậy hãy nấu cho ngon. (Dạ.) Đừng nghĩ rằng tôi không biết và nấu bất cứ gì quý vị muốn cho đồng tu. (Dạ không. Chúng con làm việc với tâm hoan hỷ.) Tốt. Cảm ơn. Phải, quý vị nên hoan hỷ.
(Sư Phụ ơi, con lên con cạo gió cho Sư Phụ được không?) Cảm ơn. (Dạ.) Khỏi, khỏi. Không ai… không dám cạo gió đâu. Bệnh rồi cạo gió nữa là gió luôn á. Cô ấy muốn… Cô ấy muốn cạo gió cho tôi bằng đồng xu. (Ồ. Cạo gió.) Cạo gió. Ồ! Tôi thà bị bệnh còn hơn phải trải qua điều đó. Nó rất đau. Cơ thể tôi đã yếu và đau đớn rồi. Tôi không muốn cô ấy làm điều đó với tôi. Tôi thà uống những viên thuốc đắng đó.
Cô ổn không cưng? (Dạ ổn.) Trông cô có vẻ mệt. Có ổn không? (Dạ, hơi mệt.) Thôi được. Cô có thể đi ngủ, hoặc có thể đi ăn ngay bây giờ. (Dạ không, không sao ạ.) Cô đang khóc à? (Dạ không.) Không hả? Trông giống khóc, cô không khóc chứ? Không buồn gì chứ? (Dạ không.) Được rồi. Tôi quên mất… Nhà bếp ở đây… Những người mới Tâm Ấn đang ăn ở đâu? Có ai biết không? (Những người mới Tâm Ấn đang ăn ở đâu?) Ở đâu? (Ồ! Ở đằng kia. Ở cái bàn trên đó.) Được rồi, anh kia, không phải anh đó. Tôi có thể dùng anh bây giờ. Đó là lý do tôi tìm anh. Anh đưa cô ấy đi ăn và để cô ấy ở đó đợi bạn cô ấy. (Dạ.) Dùng cái này. Không, để anh ấy. Đàn ông con trai mà. Tới đây. Hãy để cô ấy ở đó, và sau đó anh đi... (Tới đó.)
Cô đi ăn, nhé? (Cảm ơn Sư Phụ. Tạm biệt Ngài.) Thương cô! Ồ, cô lạnh quá! (Dạ.) Cô có đủ quần áo không? (Dạ đủ.) Sao cô lạnh vậy? Tội chưa. Giờ đi ăn để người ấm lên. Anh ấy sẽ đưa cô đến đó. Đừng lo. Anh ấy đã kết hôn. Một chàng trai tốt. Và lát nữa bạn của cô sẽ đến chỗ đó. Mọi đồng tu mới sẽ đến đó để ăn. Vậy, cô cứ đi đi. Tôi sẽ gặp cô. Lúc nào đó. Cô sẽ ở đây bao lâu? (Dạ bốn ngày.) Tốt. Ở đây vui vẻ nha. (Cảm ơn Sư Phụ.) Và khi cô về, cho tôi gửi lời chào tới tất cả [đồng tu] Slovenia. (Dạ vâng.) Đúng vậy.
Mọi người thấy được tôi không? (Kính chào Sư Phụ!) Chào mọi người. Tốt hả? (Chúc Mừng Năm Mới!) Chúc Mừng Năm Mới! Tôi tưởng cô nói cô thích anh ấy. Cô thích ai? (Xin Phật Bồ Tát gia hộ cho Ngài.) (Xin gia hộ cho kim thân của Sư Phụ.) Cảm ơn. Cảm ơn quý vị. Cái gì? Nhiều người nói quá, tôi không… (Chúc Mừng Năm Mới!) Tôi không hiểu. (Chúc Mừng Năm Mới!) Không hiểu. (Chúc Mừng Năm Mới!) Chúc Mừng Năm Mới! Cảm ơn quý vị rất nhiều. (Xin Sư Phụ khỏe mạnh và xinh đẹp!) (Chúc Mừng Năm Mới!) Khỏe mạnh và xinh đẹp, đúng là nằm mơ! (Chúc Mừng Năm Mới!) Khỏe mạnh và xinh đẹp là tốt rồi. (Chúc Mừng Năm Mới!) Cảm ơn quý vị. (Chúc Mừng Năm Mới! Thưa Sư Phụ, Chúc Ngài Năm Mới Vui Vẻ!) Quý vị cũng vậy, Năm Mới Vui Vẻ! Năm Mới Vui Vẻ! Quý vị chưa về à? Đi ăn đi. (Thưa Sư Phụ, Chúc Ngài Năm Mới Vui Vẻ!) Tôi sẽ không trở lại nữa. Đi ăn đi. (Dạ.) Nếu không, quý vị sẽ cảm thấy đói và lạnh. Nhiều người như vậy, lát nữa có thể không còn chút đồ ăn nào. Có đủ thức ăn không? Thật sự? (Dạ đủ.) Chà! Làm sao quý vị nấu được cho quá nhiều người như thế? (Chúc Mừng Năm Mới!) Cảm ơn quý vị. (Chúc Mừng Năm Mới!) Thương quý vị. (Chúc Mừng Năm Mới!) Thương quý vị. (Chúc Mừng Năm Mới!) Hạnh phúc, hạnh phúc. Hạnh phúc mỗi ngày, không chỉ Năm Mới thôi! (Mỗi ngày vui vẻ!) (Năm mới vui vẻ!) Mỗi ngày vui vẻ! (Chúc Ngài Năm Mới Vui Vẻ!) Được rồi. Được rồi.
Này! Mấy em nhỏ đó vừa mới lấy đồ chơi hả? (Dạ phải ạ.) Những em đứng đó. (Dạ không.) Không à? Đi vô trong và lấy đồ chơi từ mấy người hộ pháp. Hộ pháp, mang đồ chơi ra cho mấy em nhỏ đó. Tới đó. Tới lấy từ các hộ pháp. (Sư Phụ, con thương Ngài.) (Kính chào Sư Phụ!) Cảm ơn. Cảm ơn. (Thương Ngài.) (Chúng con thương Ngài.) (Thương Sư Phụ. Con thương Sư Phụ.) (Kính chào Sư Phụ!) Để họ đi ra ăn. Rồi. Khỏe mạnh và hạnh phúc nha! Tạm biệt! Sayonara. (Tạm biệt.)