Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Những Bí Mật Về Kim Tinh, Phần 9/12

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Nếu chúng ta cứng cỏi hơn, chúng ta thậm chí không cần thức ăn gì cả. Nếu muốn, chúng ta có thể sống mà không cần ăn. Nhưng thôi, cứ ăn, ăn gì đó, cũng được. Thói quen – được mà, sao lại không? Nhưng ý tôi là… thịt (người-thân-động vật) dễ thay thế so với ma túy, rượu và thuốc lá. Nên bây giờ, chúng ta phải thay đổi thói quen. Phải không? (Dạ.)

Cho nên nếu chúng ta đi khắp nơi buộc tội người dùng ma túy, hoặc người sản xuất ma túy, hoặc chế tạo ma túy, bán ma túy, thì chúng ta cũng không công bình cho lắm. Nếu không thay đổi được thói quen ăn [thịt] của mình, thì chúng ta không thể kỳ vọng người nghiện ma túy, rượu, thuốc lá thay đổi thói quen của họ, vốn dĩ khó khăn hơn cho họ, dễ nghiện hơn, và không có gì thay thế. [Còn] thịt (người-thân-động vật) thì có rất nhiều, vô số thứ thay thế – bất cứ đâu, bất cứ lúc nào. Thậm chí không cần thịt. Nếu chúng ta cứng cỏi hơn, chúng ta thậm chí không cần thức ăn gì cả. Nếu muốn, chúng ta có thể sống mà không cần ăn. Nhưng thôi, cứ ăn, ăn gì đó, cũng được. Thói quen – được mà, sao lại không? Nhưng ý tôi là… thịt (người-thân-động vật) dễ thay thế so với ma túy, rượu và thuốc lá. Nên bây giờ, chúng ta phải thay đổi thói quen. Phải không? (Dạ.)

Chúng ta phải thay đổi nó. Nếu muốn tất cả những người dùng ma túy, rượu và thuốc lá ngừng [không dùng nữa], thì chúng ta phải ngừng ăn thịt (người-thân-động vật). Hiểu không, cưng? (Con ước gì người ta nhận ra rằng ăn chay [thuần chay] đơn giản đến thế nào.) Phải, tôi biết, quá đơn giản. Thật sự chỉ là thói quen thôi. Sau vài tuần ăn thuần chay, quý vị thậm chí không còn nhớ mùi vị thịt (người-thân-động vật) hoặc trông nó như thế nào. Quý vị không muốn biết. Rồi khi ngửi mùi cá, thịt của (người-thân-động vật), quý vị thậm chí muốn nôn mửa. (Dạ, đúng vậy.) Khi quý vị nhìn (người-)thân-động vật bị giết mổ, tim quý vị sẽ đau thắt. Và quý vị ngủ không yên, cảm thấy quá xót thương cho những (người-)thân-động vật này và cảm thấy quá tội nghiệp cho chính mình, rằng mình đã bị gạt vào cách hạ đẳng cấp của mình bấy lâu nay bằng việc ăn thịt (người-)thân-động vật, ăn những chúng sinh đau khổ. Còn gì nữa không, cưng? (Dạ con chỉ hỏi vậy thôi ạ. Cảm ơn Sư Phụ rất nhiều.) Không có chi.

Tôi hy vọng đã trả lời tất cả câu hỏi của quý vị? (Dạ, thưa Sư Phụ. Chúng con xin kể cho Sư Phụ một vài tin vui.) Tin vui! Ồ, chúng ta chỉ cần thế thôi. Được, nói đi. (Dạ. Chúng con có vài câu chuyện dành cho Sư Phụ. Để Sư Phụ được thư giãn.) Ờ, tôi sẽ thư giãn. Bây giờ kể tôi nghe tất cả tin vui. Ừ, kể tôi nghe đi. Ăn Chay, Sống Xanh, Cứu Địa Cầu! Kể tôi nghe tin vui đi! (Chúng ta đều biết rằng vào năm 2006, Liên Hiệp Quốc nói rằng công nghệ chăn nuôi [người-thân-động vật] gây ra 18% của tất cả khí thải nhà kính. Nhưng rồi năm nay, chúng ta được cho biết bởi Tiến sĩ T. Colin Campbell, một khoa học gia đáng kính,) Ờ. (và cũng bởi Tiến sĩ Richard Schwartz, một khoa học gia thuần chay khác, rằng khí thải từ chăn nuôi đã được tìm thấy là nhiều hơn 18%,) Phải. (và trên thực tế, hơn cả 50%, như Sư Phụ biết.) Hoặc hơn nữa. Phải. (Tin vui là sự thật này sẽ được in trong một tạp chí khoa học rất sớm.) Hay lắm! Tôi thích vậy. Bảo quý vị rồi, 80%! Tôi nói lâu rồi, phải không? (Dạ phải!) Tôi bảo quý vị từ lâu trước khi họ nói điều này. (Dạ phải, Sư Phụ có nói!) Ừ. Đâu có ai nghe.

Bây giờ để các khoa học gia nói với họ. (Dạ. Thật là phấn khởi. Và con nghĩ qua mọi nỗ lực, cầu nguyện, sự quan tâm của Sư Phụ, và những nỗ lực mà Ngài không ngừng nhắc nhở con người về vấn đề này, nên việc nghiên cứu này mới có thể hình thành, xuất hiện và được in ra. Vậy, cảm ơn Sư Phụ rất nhiều.) Không phải tôi, nhưng ý là tôi góp một phần vào việc đó. Chúng ta đều góp phần vào đó. Không chỉ những gì chúng ta làm; mà là sự tha thiết bên trong. Sự tha thiết bên trong thật sự làm người cảm động và khai sáng một góc cạnh thông minh của họ. Rồi họ sẽ có thể nghiên cứu tất cả điều này. Và nhờ tất cả chư thần, thiên thần từ Thiên Đàng, mà thỉnh thoảng hóa thân để giúp khai sáng và thức tỉnh nhân loại. Tôi mãi mãi mang ơn họ. Và tất cả quý vị – tất cả những người giúp phổ biến thông điệp, giúp thu thập tin tức, tìm kiếm tin tức và tiết mục, và viết kịch bản cho các tiết mục, hoặc thắp đèn sân khấu, đánh máy kịch bản, đọc kịch bản bằng tấm lòng, bằng sự hăng say, bằng tấm chân tình. Tất cả điều này thật sự giúp mang lại kết quả, cho dù rất ít như chúng ta có ngày nay. Nhưng sẽ có nhiều hơn. Những bước nhỏ, nhưng là những bước vững. Tôi vô cùng vui mừng. Tôi rất biết ơn tất cả quý vị, cùng tất cả chư thần và thiên thần từ cảnh giới cao hơn, họ thật sự giúp chúng ta. (Còn từ tất cả chúng con, chúng con cảm ơn Sư Phụ vô vàn đã chỉ dẫn chúng con cách làm. Xin cảm ơn Sư Phụ vô vàn.) Tôi chỉ là một phần rất nhỏ, phần nhỏ. Tôi biết quý vị làm việc rất vất vả. Tôi luôn thương quý vị rất nhiều. (Chúng con cũng thương Sư Phụ.) Tôi rất biết ơn.

Được rồi. Còn tin vui nữa không? (Dạ còn, thưa Sư Phụ.) Nói tôi nghe. (Kính chào Sư Phụ lần nữa. Con xin được chia sẻ với Sư Phụ một số trải nghiệm về những nghệ sĩ đã đến trình diễn tại buổi hòa nhạc mừng chu niên.) Ờ sao? (Trước nhất, họ rất quý trọng Sư Phụ, và họ rất vinh dự được hiện diện ở đây. Và nhiều người thật sự ngạc nhiên khi biết Sư Phụ đa tài đến vậy.) Tôi đa tài hả? (Họ thật sự thán phục. Họ thật sự rất kính trọng Sư Phụ, và cảm thấy rất khiêm tốn được hiện diện.) Tôi rất hân hạnh, vinh dự. (Nhất là, con muốn nêu lên hai nghệ sĩ trình diễn. Bob Kulick là một trong hai người. Ông soạn nhạc cho thi phẩm “Buổi Chúng Mình” của Sư Phụ.) Ừ, thật sự là một ngạc nhiên cho tôi, khi nghe tất cả thi phẩm của mình được phổ thành nhạc. Tôi có hơi mắc cỡ. Tôi gửi tin nhắn cho người tổ chức ở đó, tôi nói: “Sao nhiều vậy? Chương trình có khoảng 20 mục mà thơ của tôi có khoảng 8 tiết mục trong đó?” Tôi nói: “Vậy có quá chán và ngượng ngùng không?” (Mọi người thật sự rất thích.) Họ trả lời tôi, nói: “Chúng con không định có nhiều thơ của Sư Phụ phổ nhạc đến vậy, nhưng mấy nhà soạn nhạc muốn vậy”. Tôi hơi mắc cỡ, biết không? Tất cả đều là ngạc nhiên cho tôi. Tôi không hề bảo họ làm vậy. Thậm chí còn không biết những thi phẩm này đã được phổ nhạc. Ý là, tôi biết một, hai bài trước kia, tôi có nghe qua. Nhưng những bài mới, đây là lần đầu tiên tôi nghe, cũng giống như quý vị vậy. Tôi cảm thấy hơi mắc cỡ, có chút đỏ mặt.

(Dạ, ông Bob Kulick có nói, và con xin được trích dẫn: “Tôi thật hào hứng về bản nhạc mà chúng tôi đã phổ và nghĩ nên phổ nhạc thêm nữa, hoặc phổ nhạc trọn một album. Tôi nghĩ Ngài có thể có những bản ‘hit’ lớn. Tôi thành thật nói đó;) Thật sao? (trọn một album sẽ tuyệt vời”.) Chà! Chà! Chà! Thật tình, tôi không hề nghĩ nhiều về thơ của mình. Tôi chỉ làm thơ từ cảm xúc của mình, cảm xúc chân thật và đam mê chân thật lúc đó. Nhưng, [câu đó] đến từ một nghệ sĩ chuyên nghiệp như thế, tôi cảm thấy chắc có gì đó, hả? Có lẽ thơ của tôi cũng có chút giá trị hoặc gì đó. (Thơ Ngài thật sự làm động lòng người. Còn nữa, Bob Kulick còn nói là ông thật sự cảm kích sự đối xử tử tế của Sư Phụ đối với [người-thân-động vật.] Ông đặc biệt nhấn mạnh điều đó.) Đó là điều tự nhiên mà chúng ta nên làm.

Còn gì nữa không, cưng? (Đồng thời, một nghệ sĩ khác, Al Jardine – ông từng là thành viên của ban nhạc Beach Boys.) Ờ. Tôi có nhớ ban nhạc Beach Boys. Biết không, chúng ta có nhạc hội từ thiện và họ là một trong số nghệ sĩ trình diễn, nhóm Beach Boys. (Thật ra ông ấy rất nóng lòng trước buổi trình diễn. Ông thật sự mong rằng Sư Phụ sẽ thích bài hát mà ông phổ thành nhạc.) Chắc chắn tôi thích. Tôi cảm thấy rất hãnh diện và vinh dự. Tôi chỉ có chút hơi mắc cỡ vì có quá nhiều [bài của mình] trong một chương trình. (Khán giả thật sự cảm kích [buổi chu niên]. Họ thật sự cảm động.) Nếu họ thích thì tốt. (Sau buổi trình diễn, ông ấy hỏi Sư Phụ có thích không.) Có, chắc chắn rồi. Thích rất nhiều. Hãy nói với ông tôi thích lắm. Và tôi mong đợi sẽ xem lại trên Truyền Hình Vô Thượng Sư với tất cả các phụ đề, để chúng ta có thể chia sẻ với toàn thế giới.

(Và ông cũng nói rằng ông muốn làm trọn một album.) Làm sao? Với cái gì? (Với thơ của Sư Phụ.) Được. Nếu ông ấy tìm được bài nào xứng đáng, thì hoan nghênh. (Con nghĩ ông sẽ thật sự phấn khởi để làm.) Tôi chưa bao giờ có vinh dự gặp gỡ tận mặt hầu hết các nghệ sĩ này, ngoại trừ một số vị tôi đã gặp trước kia tại buổi nhạc hội từ thiện. Đối với tôi, họ thật tuyệt vời, như siêu sao. (Căn bản là buổi chu niên thật sự là một thành công lớn và mọi người thật sự cảm động, thật tình cảm động.) Tốt. (Và họ đều có những giây phút vui vẻ và rất vinh dự hiện diện nơi đây.) Tuyệt vời, tuyệt vời. Tin vui. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Làm tốt lắm, hay lắm.

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (9/12)
1
2024-01-03
5890 Lượt Xem
2
2024-01-04
4131 Lượt Xem
3
2024-01-05
3940 Lượt Xem
4
2024-01-06
3651 Lượt Xem
5
2024-01-07
3651 Lượt Xem
6
2024-01-08
3522 Lượt Xem
7
2024-01-09
3180 Lượt Xem
8
2024-01-10
3190 Lượt Xem
9
2024-01-11
2806 Lượt Xem
10
2024-01-12
2828 Lượt Xem
11
2024-01-13
2627 Lượt Xem
12
2024-01-14
2947 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android