Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Thần Giao Cách Cảm Bên Trong Với Minh Sư, Phần 6/7

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Những người từ xứ lạnh rất khó sống ở xứ nóng, và những người từ xứ nóng không thể sống ở xứ lạnh. Phải cần một thời gian, cần một thời gian dài mới thích ứng được. Do đó, đôi khi đi vòng quanh thế giới nhiều quá, tôi cũng bị bệnh. Đủ thứ chuyện. Như trong đoàn thể chúng ta, khi nấu ăn cho đại chúng, chúng ta mang khẩu trang và găng tay, bao tay, để giữ vệ sinh cho mọi người. Nhưng nếu tôi đi khắp nơi, ăn bất cứ gì, không được vệ sinh, họ không mang khẩu trang để ngăn vi trùng từ miệng của họ mỗi khi nói vào thức ăn của tôi thì dĩ nhiên tôi cũng bị bệnh.

Cho nên, tôi rất tán thành chính phủ Canada, người dân và xứ sở của quý vị. Tôi rất thích. Có thể tôi cũng cân nhắc việc đến đó, không phải là tôi không muốn đến, có điều trời lạnh giết tôi mất. Ở Canada, hiếm khi chúng ta có thể ngồi ngoài trời với nhau thế này. Có thể bị đau nhức nhiều hơn và ho nhiều hơn. Tôi không biết nữa – khó ngồi hơn; tôi không chắc. Tôi đã từng sống nơi khí hậu lạnh một thời gian dài sau khi rời Âu Lạc (Việt Nam). Nhưng tôi đã bị bệnh nhiều lần ở đó bởi vì trong nhà thì ấm; ra ngoài thì quá lạnh, không thể thích ứng nhanh chóng được. Phổi của tôi mong manh, đôi khi cảm thấy đau ở đó. Cần thời gian lâu lắm mới quen với khí hậu lạnh bởi vì ở xứ nóng máu của mình loãng hơn và ngược lại.

Thành ra những người từ xứ lạnh rất khó sống ở xứ nóng, và những người từ xứ nóng không thể sống ở xứ lạnh. Phải cần một thời gian, cần một thời gian dài mới thích ứng được. Do đó, đôi khi đi vòng quanh thế giới nhiều quá, tôi cũng bị bệnh. Đủ thứ chuyện. Như trong đoàn thể chúng ta, khi nấu ăn cho đại chúng, chúng ta mang khẩu trang và găng tay, bao tay, để giữ vệ sinh cho mọi người. Nhưng nếu tôi đi khắp nơi, ăn bất cứ gì, không được vệ sinh, họ không mang khẩu trang để ngăn vi trùng từ miệng của họ mỗi khi nói vào thức ăn của tôi thì dĩ nhiên tôi cũng bị bệnh – tạm thời thôi, dù vậy cũng bị bệnh. Hơn nữa khí hậu thay đổi quá nhanh, như là từ Thái Lan sang Ðức. Vài tiếng đồng hồ thì tôi qua xứ lạnh, vài tiếng đồng hồ thì tôi về lại xứ nóng. Quá nhanh, quá nhanh; đôi khi cơ thể tôi không đủ thời gian để thích ứng, đó là vì sao tôi bị bệnh. Đừng nghĩ là: “Tại sao Minh Sư mà cũng bệnh? Thậm chí Ngài tu Pháp Môn Quán Âm mà vẫn bệnh”. Tôi vẫn bị bệnh như thường. Công việc tôi đang làm dồn dập, tốc độ như điên. Hả?

(Con sẽ cố gắng nói tiếng Anh.) Không sao, không sao đâu. Anh có thể nói tiếng Pháp. (Có một công ty – con đã thử trên máy bay trong khi bay đến bế quan – họ dùng năng lượng từ tính được sử dụng cho các phi hành gia tại NASA. Họ đã làm một chiếc áo khoác – gọi là tia hồng ngoại xa – nó giữ nhiệt và cũng giữ lạnh. Và khi du hành, mình không bị ảnh hưởng của sự lệch múi giờ.) Ồ, thế thì tốt. Anh sẽ mua cho tôi một cái được không? (Công ty đó là Nikken. Nó khá đắt… Con nghĩ chúng ta có thể...) Chúng ta có thể mua một áo khoác như thế không? (Dạ, có thể.) (Và vớ nữa.) (Họ có vớ; họ có mọi thứ. Họ làm mọi thứ nhưng từ các công nghệ của NASA.) Chúng ta có thể mua không? (Con có thể cho Ngài xem đế trong, những đế trong này con đã đặt ở sau lưng khi đang chờ quá cảnh một ngày ở Kuala Lumpur. Và chúng con thiền, chúng con làm một số việc.) Tốt không? (Dạ hiệu quả.) Đó là gì? (Chúng con không nóng cũng không lạnh.) (Dạ có vớ.) (Đúng vậy. Vậy, là như thế này…) Vớ? Là như thế hả? Ồ! (Dạ, đó là tia hồng ngoại xa trong gốm sinh học.) (Và rồi mình không đổ mồ hôi.) Ồ, rất tuyệt. Anh sẽ mua cho tôi chứ? (Đó là một công ty phân phối.) Được rồi. Bao nhiêu tiền? Anh hỏi Đồng. Quý vị đưa tiền cho những người Pháp này, rồi họ sẽ mua cho tôi vài thứ thần thông.

(Thưa Sư Phụ, khi mình ở trong [công ty] – vợ con làm trong [công ty], cô ấy cố gắng bắt đầu làm việc – cái giá là… Nay chúng con bán…) Đừng lo lắng về giá cả. Không sao. (Giảm 20%, [cho] người nội bộ.) Tốt. Cảm ơn. Anh cho cô ấy biết bao nhiêu nhé? Anh mang tiền về nhà và... (Con không biết. Con không nghĩ về điều này.) Dĩ nhiên, dĩ nhiên rồi. (Và cũng có cái giường; mình có thể ngủ...) Ừ. Kệ thôi. Khi nào biết, anh liên lạc với chúng tôi. Chúng tôi sẽ gửi tiền, làm ơn gửi nó cho chúng tôi để thử. Anh đã thử chưa? Tốt không? (Dạ tốt!) Tuyệt.

(Công ty này đã có 25 năm rồi. Không có sản phẩm nào bị trả về công ty Nhật Bản Nikken.) Được rồi, tốt, chúng tôi sẽ thử. Tôi thử, và nếu nó tốt, mọi người có thể thử. (Sư Phụ có thể dùng nó để ngủ.) À. Tuyệt! (Con muốn mua, nhưng vì nó rất đắt…) Cái này có thể tốt cho anh. Đắt tiền à? Cái này giá bao nhiêu? Cái giường là… Quý vị biết giá không? (Đôi vớ là 150 đồng franc.) Cái giường? (Hình như cái giường là 1.000 đô.) Một ngàn đô la. (Rất đắt.) Cái giường có tác dụng gì? (Con đã thử chiếc nệm trong nửa giờ và cảm giác như thể con đã ngủ trong lều của mình suốt đêm. Con rất tươi tỉnh, đầu óc rất thư thái. Cảm thấy rất khỏe và...)

Và cơn đau? Nếu anh bị đau, thì có hết đau không? (Để trị đau, có những chất liệu khác, nhưng con nghĩ nó luôn dùng cho đau.) Nó có phải để trị đau ở đây không? (Trước chuyến hoằng pháp và kỳ bế quan ở Phi châu, trong khi bế quan, con không còn gặp vấn đề gì nữa với đồ ăn gia trì [thuần chay] [từ Ngài] và thiền Quán Âm. Rồi kỳ bế quan này, con không hiểu sao vấn đề lại tái phát. Con hơi e ngại) Anh có để cái gì ở đó không? (không biết nó là gì, vấn đề có lớn hay không – con không biết. Nhưng con để vật liệu Nikken vào, và nó khá hơn vì đó là hai công nghệ. Con xin lỗi, Sư Phụ. Từ tính và hồng ngoại, mình có thể đắp chăn,) Giống như chăn, chăn mền. (vâng, bên trên) Dưới lưng. (và bên dưới. Hai công nghệ.) Hai. (Và mình ngủ rất ngon. Và cho cái đầu,) Ừ, ừ. (đêm lạnh sẽ cảm thấy khá hơn.)

Anh có thể đưa cho chúng tôi ca-ta-lô để xem cái gì là cái gì, cái nào tốt cho tôi? Tôi sẽ thử. Nhưng tôi không nghĩ có thể mang theo cái giường đi khắp thế giới. (Không, nhưng cái này, mình có thể đem vào sân bay. Đó là ghế Nikken. Có thể cuộn lại; rất đơn giản.) Chắc là tôi đã nghe nói về cái này rồi. Đã nghe về cái này từ Singapore; có một tấm nệm. Họ nói rằng nó rất tốt hay gì đó, nhưng sau đó tôi quên hết rồi. Chạy khắp nơi quá nhiều; nên quên. Thật vậy. Tôi cần mười thị giả: một người lo giường, một người lo vớ, người còn lại lo những việc khác. (Và đôi giày rất đơn giản. Con, con chỉ có cái...) (Đế trong.) (Vâng.) Một ngàn đô la thật ra không đắt lắm, bởi vì nếu mua một cái giường bình thường, đôi khi giá cũng là 500, 800 đô la. (Và nó không chiếm chỗ. Họ có một túi đựng đặc biệt.) Ờ. (Và tấm đắp lên có thể rất…) Nhỏ? (nhỏ,) Tốt. (giống như cái túi ngủ. Mình có thể cảm thấy lạnh khi trời nóng và ngược lại. Có một phụ nữ đã thử nó vào mùa đông, trên sân thượng của cô.) À! (Dạ.) Ồ, vậy thì cuối cùng chúng ta có thể đến Canada. (Dạ, vâng.) Chỉ cần mua cái giường đắt tiền này, và mang nó đến Canada – giữ ấm trong mùa đông. Ồ, tuyệt! (Đó là một chất liệu rất tốt.) Có lẽ tôi nên đến đó và thử. Tất cả đều có ở Pháp hả? (Dạ.) Nhưng tôi nghĩ họ bán ở khắp nơi, chỉ là tôi không được cho biết. (Họ có vớ ở Mỹ.) Đúng rồi. Họ có ở khắp nơi, hả? (Dạ.) Trời ơi! Quý vị không cho tôi biết gì hết.

(Tiếng Anh gọi là gì? Cái này tiếng Anh tên là gì?) (Dạ Nikken.) (Nikken?) (Tên của [công ty] này là Nikken. Đó là công ty Nhật, và họ có nhiều loại [công ty] như thế này, nhưng công ty này là tốt nhất.) Ồ vậy à? (Nó đã tồn tại 25 năm và không có khiếu nại.) À, tôi nghĩ… được. (Không ai muốn…) Trả lại. Không bao giờ muốn lấy lại tiền. (Giường được bảo hành trong sáu năm.) (Đó là một hệ thống từ tính đặc biệt, trong đó họ đã tìm ra một cách đặc biệt để đặt – gọi thế nào nhỉ – nam châm hồng ngoại.) Đúng, đúng, đúng. Họ đã có liệu pháp từ tính này ở khắp nơi rồi. Rất nhiều quốc gia có. Chỉ là mình phải biết ở đâu và cái nào đáng tin cậy hơn. Bởi vì nếu quý vị dùng không đúng, nó có thể có tác dụng phụ và khiến quý vị cảm thấy buồn nôn và khó ở. Đôi khi nó thật đáng sợ. Nhưng cái này là đáng tin cậy, hả? Không bao giờ trả lại, hả? Tuyệt! (Dạ. Khi con thử chất liệu đó,) Nó tốt chứ? (họ hỏi con: “Bạn cảm thấy thế nào?” Con nói: “Ồ, cảm thấy như tôi đang thiền, thiền Quán Âm, ba tiếng đồng hồ”.) Ồ, tuyệt! Vậy thì chúng ta thậm chí không cần phải thiền! Lười, lười biếng! Đó là một kiểu [lười biếng] khác. (Ăn gian.) Ăn gian. (Cơ thể con, ý con là, cơ thể con và con…) Ăn gian. Được rồi, tuyệt.

Vợ anh ấy có làm gần nhà cô không? (Dạ không hẳn, nhưng chúng con gặp nhau hàng tuần.) (Chúng con tổ chức một buổi thiền nhỏ.) Ở đâu? Ở Paris? (Con, con sống ở Paris, và cô ấy sống rất gần Trung tâm Paris.) Paris. (Dạ không, xã Neuilly-sur-Marne.) Tôi luôn rất thích Paris. Có cách nào để quý vị có thể ở gần biển không? Không, ở Paris thì không. (Dạ, con sẽ nghĩ về điều này.) Trung tâm (thiền) Paris cách biển bao xa? (Nếu đi nhanh hơn, thì hai tiếng, nhưng nó rất đắt. Đó là một…) Tôi đâu có bảo anh bình luận. (Dạ.) Tôi chỉ hỏi thông tin. (Dạ.) Khi tôi hỏi giá cả, thì anh nói cho tôi biết.

(Dạ. Hiện đang có một con tàu bị mắc cạn gần bờ. Mọi thứ đều bị ô nhiễm, nhưng có những người đã hành thiền và họ đang dọn dẹp. Qua thiền định, chúng ta cũng có thể làm sạch môi trường.) Ở đâu? (Dạ ở Pháp.) Nhưng ai làm sạch cái gì? Có phải chúng ta không? Có phải chúng ta là những người… (Dạ không, nhưng con biết có những nhóm tu thiền đã… Bởi vì họ đã thử sử dụng những sản phẩm hóa học, nhưng lại làm ô nhiễm mọi thứ khác. Trong khi với thiền định, nó là...) Gần biển hả? (Dạ bên bờ biển.) Hiểu. (Ở Brittany.) Chúng ta có thể thuê cái này hay sao? (Nhưng con nghĩ vào lúc này, giá cả có thể đã giảm xuống do tàu Erika bị mắc cạn – rất nhiều dầu nhiên liệu nặng.) Ồ. Hóa chất. (Tàu chở dầu bị vỡ.) Ồ, vậy đó là lý do bây giờ giá cả rẻ hơn. (Có lẽ nó rất rẻ vì không có khách du lịch, không có gì cả.) Chúng ta không muốn khu vực bị nhiễm độc. (Con biết, con cũng vậy, thưa Sư Phụ.) Anh ấy nghĩ nếu chúng ta thiền, chúng ta có thể tẩy sạch hết. (Dạ.) Trời ơi! (Dù sao thì chúng ta ngập tràn tình thương.) Chúng ta không muốn trả giá bằng sức khỏe của mình! Trời ơi.

Được rồi, vậy loại tàu chở dầu nào bị rò rỉ? (Một chiếc tàu chở dầu lớn.) Tàu chở dầu bị rò rỉ. (Một con tàu lớn.) Vậy bây giờ cái gì bị ô nhiễm, nước biển hả? (Bãi biển. Dạ không, bãi biển.) Bãi biển dơ bẩn hết rồi à? (Dạ bãi biển; là do nhiên liệu dầu. Và chính phủ đã phạm sai lầm, nhưng… Những sản phẩm này rất nguy hiểm,) Ồ! (đã được đưa vào, và các tình nguyện viên đến giúp đã bị nhiễm phải.) (Ồ, con sẽ dịch.) Được. (Chính phủ đã phạm sai lầm, họ đã dùng sản phẩm tồi tệ để dọn dẹp, và rất nhiều người đã đến giúp, rồi họ mắc) Bệnh. (bệnh.) (Ô nhiễm.) Bị ô nhiễm. Ồ! (Bị nặng.) Ồ. (Con đã không biết tất cả những điều này.) Trời ơi! (Chỉ là rất nhiều chất độc.) Vì vậy, bây giờ cả bãi biển bị nhiễm độc, và phải mất một thời gian dài để làm sạch. (Ồ, họ đã không nói điều đó trên truyền hình. Con đâu có biết.) Dĩ nhiên, họ không nói. Họ sẽ chỉ nói về giáo phái – mà đã trồng những củ cà rốt to như thế, nhưng họ không nói cho quý vị biết về chất độc. (Dạ.)

(Trước đây, con có một ngôi nhà ở một nơi rất đẹp; không có ô nhiễm. Và bây giờ khu rừng là một... Trước lễ Giáng Sinh, có một cơn gió lớn ở Pháp.) (Gió.) (Bão.) (Cả khu rừng và cây cối đã bị phá hủy, và con nghĩ có lẽ, con không biết, có lẽ có đất rao bán. Đó là một nơi rất thanh tịnh ở Pháp. Đó là nơi có không khí rất trong lành. Đó là vùng vi khí hậu, nghĩa là rất tốt cho sức khỏe. Nếu bị bệnh, nếu chúng ta… Thời tiết không bao giờ quá nóng cũng không quá lạnh; mà ôn hòa.) Ở đâu? Có gần Paris không? (Dạ gần Hải đảo Oléron.) (Có phải ở Vendée không?) (Dạ ở Charente-Maritime.) Hình như gần Paris. (Nó không gần Paris lắm.) Lyon là một nơi khác… (Đó là 700 km.) Ồ, Lyon là một thành phố khác. (Đó là [480] km. Dạ không, Lyon ở đây. Paris ở đây. Và ô nhiễm là ở đây.) (Phía tây.)

Và chuyện gì đã xảy ra ở đó bây giờ? Nhà anh đã tiêu tùng? (Dạ, may là con đã bán, bởi vì...) Anh đã bán trước thảm họa (Dạ, may là đã bán, xin cảm ơn Sư Phụ.) phải không? (Dạ.) Và bây giờ tất cả các khu rừng đã tiêu tùng? Không còn cây cối nữa? (Rất nhiều, rất nhiều đã bị phá hủy, rất nhiều). Ồ, rất nhiều! (Người ta đến xem vì hiếu kỳ bởi vì ở Brittany năm nay ngành du lịch… Mọi thứ đều bị ô nhiễm, nhưng phía dưới, ở Charente-Maritime, đằng đó thì rất đẹp.) Và mọi người đến vì hiếu kỳ, đó là về cái gì? (Giả sử để xem mọi thứ đã bị phá hủy. Con nghĩ có rất nhiều đất đai) Bị phá hủy. (bị phá hủy, có lẽ rao bán, không biết nữa.) Rẻ, không đắt quá. (Vẫn ý tưởng đó, nhưng con không biết có tốt hay không.) Bây giờ nếu tất cả cây cối đã bị phá hủy, thì mình mua cái gì? Để làm gì? Không có cây cối, không có gì hết. (Chúng ta có chỗ, và chúng ta vẫn có thể...) Cảm ơn anh. Không, tôi không muốn làm việc nữa. Dù sao, cũng cảm ơn anh.

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (6/7)
1
2023-06-25
4981 Lượt Xem
2
2023-06-26
3791 Lượt Xem
3
2023-06-27
3750 Lượt Xem
4
2023-06-28
3448 Lượt Xem
5
2023-06-29
3373 Lượt Xem
6
2023-06-30
3057 Lượt Xem
7
2023-07-01
3098 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android